Ví dặm quê mình
Đường dài Nam-Bắc vào ra,
Quê mình xứ Nghệ lối ra dặm dài.
Cánh cò chớp trắng ban mai,
Bến sông bóng nón cho ai thêm gần.
Một thời thương nhớ phân vân,
Mới mưa đã úng, lưng trần bão giông.
Gió Lào rát bỏng, nắng nung,
Lắng trong câu hát mà trong theo người.
Mẹ ru ví dặm con ơi,
Cũng là ru cả cuộc đời, nước non…